Câu 1: a. Phân tích để
thấy:
- Hai câu thơ
sóng đôi hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ “mặt trời”. Điều đó khiến ẩn dụ “mặt
trời trong lăng” nổi bật ý nghĩa sâu sắc.
- Dùng hình ảnh
ẩn dụ “mặt trời trong lăng” để viết về Bác, Viễn Phương đã ca ngợi sự vĩ đại
của Bác, công lao của Bác đối với non sông đất nước.
- Đồng thời,
hình ảnh ẩn dụ “mặt trời trong lăng” cũng thể hiện sự tôn kính, lòng tôn kính
của nhân dân với Bác, niềm tin Bác sống mãi với non sông đất nước ta.
b. Hai câu thơ
có hình ảnh ẩn dụ mặt trời:
Mặt trời của Bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ em nằm trên lưng.
(“Khúc hát ru
những em bé lớn trên lưng mẹ” – Nguyễn Khoa Điềm).
Câu 2:
a. Truyện “Bến
quê” xây dựng trên hai tình huống:
- Tình huống thứ
nhất:
+ Khi còn trẻ,
Nhĩ đã đi rất nhiều nơi. Gót chân anh hầu như đặt lên khắp mọi xó xỉnh trên trái đất.
+ Về cuối đời,
anh mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo nên bị liệt toàn thân, không tự di chuyển
dù chỉ là nhích nửa người trên giường bệnh. Mọi việc đều phải nhờ vào vợ.
à Đâu là một tình
huống đầy nghịch lí để người ta có thể chiêm nghiệm một triết lí về đời người.
- Tình huống
thứ hai :
+ Phát hiện ra
vẻ đẹp của bãi bồi bên sông khi đã liệt toàn thân, Nhĩ khao khát một lần được
đặt chân đến đó. Biết mình không thể làm được, anh đã nhờ cậu con trai thực
hiện giúp mình cái điều khao khát ấy. Nhưng cậu con trai lại sa vào đám đông
chơi cờ thế bên hè phố, bỏ lỡ mất chuyến đò ngang trong ngỳa qua sông.
à Qua tình huống
nghịch lí này, tác giả muốn lưu ý người đọc đến một nhận thức về cuộc
đời : Cuộc sống và số phận con người chứa đầy những điều bất thường và
nghịch lí
, ngẫu nhiên, vượt ra ngoài dự định, ước muốn và toan
tính. Cuộc đời con người thậ khó tránh được những cái vòng vèo, chùng chình. Và
chỉ khi Nhĩ (chúng ta) cảm nhận thấm thía vẻ đẹp của quê hương ; tình yêu
thương và đức hi sinh của những người thân khi người ta sắp từ giã cõi đời.
b. Chủ đề tác
phẩm :
Truyện ngắn Bến
quê là những phát hiện có tính quy luật : Trong cuộc đời, con người
thường khó tránh khỏi những sự vòng vèo, chùng chình ; đồng thời thức tỉnh
về những giá trị và vẻ đẹp đích thực của đời sống ở những cái gần gũi, bình
thường mà bền vững.