Câu 1 :
a. Chép chính xác 3 câu thơ còn lại của bài thơ:
Trăng cứ tròn vành vạnh
Kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
Đủ cho ta giật mình
b. Nêu được tên
bài thơ : “ánh trăng”.
Tên tác giả
của bài thơ : Nguyễn Duy.
c.
- Giải thích
được vầng trăng trong bài thơ mang rất nhiều ý nghĩa tượng trưng
+ Vầng trăng là
hình ảnh của thiên nhiên hồn nhiên, tươi mát, là người bạn suốt thời nhỏ tuổi,
rồi chiến tranh ở rừng.
+ Vầng trăng là
biểu tượng của quá khứ nghĩa tình, hơn thế, trăng còn là vẻ đẹp bình dị, vĩnh
hằng của đời sống.
+ ở khổ thơ cuối
cùng, trăng tượng trưng cho quá khứ vẹn nguyên chẳng thể phai mờ, là người bạn,
nhân chứng nghĩa tình mà nghiêm khắc nhắc nhở nhà thơ và cả mầi chúng ta. Con
người có thể vô tình, có thể lãng quên nhưng thiên nhiên, nghĩa tình quá khứ
thì luôn tròn đầy, bất diệt.
- Từ đó hiểu chủ
đề của bài thơ “ánh trăng”.
Bài thơ là tiếng
lòng, là những suy ngẫm thấm thía, nhắc nhở ta về thái độ, tình cảm đối với
những năm tháng quá khứ gian lao, nghĩa tình, đối với thiên nhiên, đất nước
bình dị, hiền hậu.
Bài thơ có ý
nghĩa nhắc nhở, củng cố người đọc thái độ sống “Uống nước nhớ nguồn”, ân
nghĩa, thuỷ chung cùng quá khứ.
Câu 2 :
1. Yêu cầu nội dung
- Đề bài yêu cầu
người viết làm rõ giá trị nghệ thuật chi tiết nghệ thuật trong câu chuyện.
- Cái bóng trong
câu chuyện có ý nghĩa đặc biệt vì đây là chi tiết tạo nên cách thắt nút, mở nút
hết sức bất ngờ.
+ Cái bóng có ý
nghĩa thắt nút câu chuyện vì :
·
Đối với Vũ Nương: Trong những ngày
chồng đi xa, vì thương nhớ chồng, vì không muốn con nhỏ thiếu vắng bóng người
cha nên hàng đêm, Vũ Nương đã chỉ bóng mình trên tường, nói dối con đó là cha
nó. Lời nói dối của Vũ Nương với mục đích hoàn toàn tốt đẹp.
·
Đối với bé Đản: Mới 3 tuổi, còn ngây thơ, chưa hiểu
hết những điều phức tạp nên đã tin là có một người cha đêm nào cũng đến, mẹ đi
cũng đi, mẹ ngồi cũng ngồi, nhưng nín thin thít và không bao giờ bế nó.
·
Đối với Trương Sinh: Lời nói của bé Đản
về người cha khác (chính là cái bóng) đã làm nảy sinh sự nghi ngờ vợ không thuỷ
chung, nảy sinh thái độ ghen tuông và lấy đó làm bằng chứng để về nhà mắng
nhiếc, đánh đuổi Vũ Nương đi để Vũ Nương phải tìm đến cái chết đầy oan ức.
+ Cái bóng cũng là chi tiết mở nút câu
chuyện.
Chàng Trương sau
này hiểu ra nầi oan của vợ cũng chính là nhờ cái bóng của chàng trên tường được
bé Đản gọi là cha.
Bao nhiêu nghi
ngờ, oan ức của Vũ Nương đều được hoá giải nhờ cái bóng.
- Chính cách
thắt, mở nút câu chuyện bằng chi tiết cái bóng đã làm cho cái chết của Vũ Nương
thêm oan ức, giá trị tố cáo đối với xã hội phong kiến nam quyền đầy bất công
với người phụ nữ càng thêm sâu sắc hơn.
b. Yêu cầu
hình thức:
- Trình bày bằng
văn bản ngắn.
- Dẫn dắt,
chuyển ý hợp lí.
- Diễn đạt lưu
loát.
Câu 3 :
* Đề bài yêu cầu bằng kiến thức và kĩ năng của kiểu bài
phân tích một tác phẩm tự sự, người viết chứng minh truyện ngắn “Chiếc lược
ngà” là một câu chuyện cảm động về tình cha con sâu nặng trong một hoàn cảnh
hết sức éo le.
* Để làm rõ yêu
cầu đó bài viết cần có các nội dung sau:
- Hoàn cảnh của
câu chuyện
+ Ông Sáu đi
kháng chiến, xa nhà nhiều năm. Ông chưa được biết mặt đứa con gái – bé Thu.
+ Tám năm sau,
một lần về thăm nhà trước khi đi nhận công tác mới, ông được gặp con, nhưng bé
Thu nhất định không nhận ông Sáu là cha.
- Tình cảm của
bé Thu dành cho ông Sáu
+ Thoạt đầu, khi
thấy ông Sáu vui mừng, vồ vập nhận bé Thu là con, Thu tỏ ra ngờ vực, lảng tránh
và lạnh nhạt, xa cách.
+ Cô bé Thu có
thái độ ngang ngạnh, thậm chí hần xược với ông Sáu.
+ Được bà ngoại
trò chuyện, tìm ra lí do Thu không nhận ông Sáu là cha và khuyên nhủ, cô bé đã
thay đổi thái độ. Trước khi ông Sáu lên đường, cô bé đã cất tiếng gọi “ba” và
thể hiện tình cảm yêu quý một cách mãnh liệt.
Sự ngang ngạnh
và hành động ngang ngược của Thu không đáng trách. Cô bé không nhận ông Sáu là
cha vì cô bé chỉ nhớ một người duy nhất là cha, đó là người chụp chung ảnh với
má. Ông Sáu có thêm vết thẹo trên má khi bị thương nên khác với người trong
ảnh. Đó thực sự là tình yêu thương sâu sắc và cảm động mà Thu dành cho người
cha của mình.
- Tình cảm của
ông Sáu dành cho con:
+ Gặp lại con
sau bao năm xa cách, ông Sáu hết sức vui mừng.
+ Trước thái độ
lạnh nhạt, ông đã rất đau khổ, cảm thấy bất lực.
+ Có lúc giận
quá, không kìm được ông đã đánh con, và ân hận mãi vì việc làm đó.
+ Xa con, ông
dồn hết tình cảm yêu thương con vào việc làm chiếc lược ngà cho con.
+ Trước khi hi
sinh, ông dồn hết sức lực còn lại gửi người ạn mang cây lược cho con gái.
- Tình cảm yêu
thương cha sâu sắc, dứt khoát, rạch ròi đầy cá tính của bé Thu và tình cảm yêu
thương con sâu nặng của ông Sờu làm cho người đọc xúc động và thấm thía nầi đau
thương mất mát, éo le do chiến tranh gây ra.