Đề: Bình giảng đoạn văn sau trích trong truyện ngắn “Chí Phèo” của Nam Cao:
“Hắn vừa đi vừa chửi. Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu hắn chửi trời. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình, hắn chửi ngay tất cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại ai cũng nhủ: “Chắc nó trừ mình ra!”. Không ai lên tiếng cả. Tức thật ! Ờ ! Thế này thì tức thật! Tức chết đi được mất ! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn. Nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp! Thế có phí rượu không? Thế thì có khổ hắn không? Không biết đứa chết mẹ nào lại đẻ ra thân hắn cho hắn khổ đến nông nỗi này? A ha! Phải đấy hắn cứ thế mà chửi, hắn cứ chửi đứa chết mẹ nào đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo! Hắn nghiến răng vào mà chửi cái đứa đã đẻ ra Chí Phèo. Nhưng mà biết đứa nào đã đẻ ra Chí Phèo ? Có mà trời biết ! Hắn không biết, cả làng Vũ Đại cũng không ai biết…

Mô tả:

Thể loại: Ngữ văn
Phạm vi: Nghị luận văn học - Ngữ văn
Áp dụng: Ôn thi TNTHPT-CĐ ĐH-HSG môn Ngữ văn
Soạn tin HSG 117 gửi 8685 để lấy mã xem bài làm chi tiết

(Lưu ý: Dạng văn mẫu, bài viết chỉ nên dùng để tham khảo ý tưởng, cách diễn đạt)


Nhập mã

Facebook Google twitter
Key word: Bình giảng đoạn văn trích trong truyện ngắn “Chí Phèo” của Nam Cao